Sinh con được bốn tháng, mình đã vội vàng quay lại văn phòng. Bận rộn, ít thời gian, nên ba bữa hàng ngày của con mình đều do cô giúp việc nấu.
Hôm con tổ chức sinh nhật tám tuổi, mình hứa sẽ về sớm hơn để nấu bữa tối. Cuối cùng vẫn mải mê họp hành, tới lúc nhìn đồng hồ thì chỉ kịp mua vội vài món chế biến sẵn. Thế nhưng bé nhà mình hôm đó vẫn phấn khích chạy vòng quanh bếp nhà.
Bữa cơm hôm ấy chỉ mất 20 phút. Nhìn con hớn ha hớn hở giúp mẹ bày biện rồi ăn say mê tới miếng thịt cuối cùng, mình mới hiểu: “Đâu cần phải dành hàng giờ nấu nướng để có một bữa cơm hoàn hảo như ngoài nhà hàng mới là quan tâm con. Chỉ cần mình đặt tình yêu vào món ăn, sẽ luôn có cách.”
Từ dạo đó, mình chăm chỉ vào bếp nấu ăn cho con hơn. Yêu con thì nấu ăn sẽ luôn ngon, và sẽ luôn có đủ thời gian để nấu. May là giờ có rất nhiều lựa chọn thực phẩm sạch, nguồn gốc rõ ràng mà vẫn rất tiện lợi khi chế biến, không tốn nhiều thời gian như mình nghĩ.
Trước sinh nhật mình hai tuần, con mình đã vui vẻ ngoắc tay: “Sinh nhật mẹ về sớm nha, con sẽ nấu ăn cho mẹ”. Cô nàng đi mua thực phẩm với bố, rồi tự chuẩn bị đủ các món ăn, cấm tiệt mẹ động vào bếp. Đã chuẩn bị sẵn tinh thần “dù có ra sao cũng phải gắng gượng cười”, nhưng nhìn khoanh thịt chưa được ngay hàng thẳng lối, mình chẳng cần cố gắng cũng phì cười trong hạnh phúc.
Không bao giờ mình quên hương vị của những miếng thịt thật thà, ngây ngô, nhưng tình yêu trong đó thì vẹn toàn. Lớn lên cùng con từ căn bếp, nhìn con nêm yêu thương trong từng món ăn, học cách tự chăm sóc bản thân và người khác, là một trải nghiệm đáng giá vô cùng.
Nguồn: Sưu tầm
Viết bình luận